(NXD) -
Ngày 30 tháng Tư 1975 đã đến, quân giải phóng đã tiến vào Dinh Độc lập cắm cờ sao vàng nền nửa xanh nửa đỏ. Tổng thống Dương Văn Minh lên đài phát thanh xin đầu hàng vô điều kiện.
Bộ Chỉ huy Chiến dịch Hồ Chí Minh tại căn cứ Tà Thiết - Lộc Ninh (tháng 4/1975). (Ảnh: TTXVN)
Ngày 10-3-1975 Buôn Mê Thuột được giải phóng, quân ta đã làm chủ được Tây Nguyên. Ngày 29-3-1975 Đà Nẵng được giải phóng. Tướng Việt Nam Cộng hòa Ngô Quang Trưởng thề tử thủ với Đà Nẵng vậy mà đã đáp máy bay chuồn về Sài Gòn, để mặc cho quân lính rút chạy tán loạn. Đà Nẵng, một tập đoàn quân sự bao gồm cả thuỷ lục hải không quân, một căn cứ quân sự mạnh vào bậc nhất Đông Nam Á, nhưng chỉ trong 3 ngày từ 26 đến 29-3 đã tan tành ra mây khói trước uy lực và sự thông minh khôn khéo của bộ đội Cụ Hồ.
Cả Miền Bắc lúc này sống trong hân hoan vui mừng tràn đầy khí thế, tiếng reo hò vang dội trong từng nhà, từng ngõ phố thôn bản mỗi khi nghe trên đài thông báo quân ta đã tiến đến đâu, giải phóng đến đâu từ Quảng Trị, đến Thừa Thiên, Huế… cho đến cửa ngõ Sài Gòn. Tướng Sài Gòn Lê Minh Đảo thề tử thủ tại Xuân Lộc, nhưng Xuân Lộc đã thất thủ…
Và ngày 30 tháng Tư 1975 đã đến, quân giải phóng đã tiến vào Dinh Độc lập cắm cờ sao vàng nền nửa xanh nửa đỏ. Tổng thống Dương Văn Minh lên đài phát thanh xin đầu hàng vô điều kiện. Trong không khí sôi nổi hào hùng, nhạc sỹ Phạm Tuyên đã cho
ra đời bài:
“Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng
Lời Bác nay đã thành chiến thắng huy hoàng
Ba mươi năm đấu tranh giành toàn vẹn non sông
Ba mươi năm Dân chủ Cộng hòa kháng chiến đã
thành công.
Việt Nam Hồ Chí Minh..." (nhắc lại 3 lần)
Sau ít ngày, nhạc sỹ Văn Cao với nguồn cảm hứng trào dâng đột xuất như thần phát, ông đã sáng tác một bài hát đi vào năm tháng.
MÙA XUÂN ĐẦU TIÊN
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Mùa bình thường mùa vui nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Với khói bay trên sông, gà đang gáy trưa bên sông
Một tia nắng vui cho bao tâm hồn
Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về
Người mẹ nhìn đàn con nay đã về
Mùa xuân mơ ước ấy đang đến đầu tiên
Nước mắt trên vai anh, giọt rơi ấm đôi vai anh
Niềm vui phút giây như đang long lanh.
Ôi giờ phút yêu quê hương làm sao trong xuân
vui đầu tiên...
Riêng tôi, tôi cũng không quên ngày 30 tháng Tư năm 1980. Hồi ấy tôi là thực tập sinh ở bên Pháp, học về Quản lý xây dựng ở một nước tư bản phát triển. Đúng vào ngày 30 tháng Tư, tôi và một người bạn vừa nhô lên khỏi đường ngầm Metro Paris thì gặp một đám thanh niên người Việt choai choai, họ phát cho chúng tôi mỗi người một tờ truyền đơn chống cộng sản vì hôm đó là ngày “Quốc hận” của những người lưu vong. Ông bạn của tôi đọc xong rất giận dữ cau mặt lại, xé toạc tờ giấy ra làm 4 mảnh rồi vứt trước mặt họ. Lúc đó tôi chợt nghĩ “Quả này thì chết thật rồi, hai anh trung niên chúng tôi làm sao mà địch được với đám đông thanh niên kia”.
Họ sừng sộ tiến tới, lớn giọng hỏi tôi “Tại sao ông ấy lại làm thế”. Tôi bình tĩnh trả lời bằng tiếng Pháp: Nous sommes Japonais, si vous souhaitez nous demander quelque chose, veuillez le demander en anglais ou en francais (chúng tôi là người Nhật, các anh muốn hỏi gì thì hãy hỏi bằng tiếng Anh hoặc tiếng Pháp). Sau câu nói của tôi bọn choai choai dãn ra và trở về chỗ cũ. Hồi đó đi học ở nước tư bản, Đại sứ quán ta quản lý chặt lắm.
Lúc đó tôi cũng lo, nếu Sứ quán mà biết chuyện có khi tôi bị phê bình vì không vững lập trường, không dám đấu tranh trực diện với “kẻ địch”. Ngày nay chủ trương của Đảng rất rõ ràng.
Nghị quyết số 36/TW ngày 26/3/2004 của Bộ Chính trị về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài, rồi Chỉ thị số 45/TW ngày 19/5/2015 của Bộ Chính trị về tiếp tục đẩy mạnh thực hiện Nghị quyết 36/ TW đều đã khẳng định vai trò của Việt kiều đối với Tổ quốc. Hiện nay có gần 6 triệu người gốc Việt làm việc, sinh sống tại hơn 130 quốc gia. Dù bất cứ ở đâu, đồng bào ta vẫn luôn hướng về Tổ quốc, gắn bó máu thịt với cội nguồn dân tộc, là bộ phận không thể tách rời của cộng đồng dân tộc Việt Nam, là nguồn động lực quan trọng đóng góp cho sự nghiệp xây dựng, phát triển và bảo vệ Tổ quốc.
Với cơ đồ, tiềm lực, vị thế, uy tín quốc tế của đất nước ngày càng được nâng cao, niềm tin của cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài ngày càng được củng cố. Thống nhất đất nước là quan trọng, thống nhất lòng người cũng không kém phần quan trọng.
Nguyễn Xuân Hải